Dat Hoang's Blog

Suy nghĩ về thuyết sáng thế

Cách đây 3500 năm, nếu có ai đó đi ngang qua núi Sinai, có thể sẽ bắt gặp một người đàn ông tháo dép, buông gậy và quỳ lạy trước một bụi cây. Người đàn ông có vẻ mặt tập trung và nghiêm trọng như đang cố lắng nghe từng lời, từng chữ từ một ai đó. Sau đó, người đàn ông bỏ đi, với gương mặt thoáng một chút lo âu.

Người đàn ông đó là Moses. Câu chuyện về Moses đã được chép lại trong sách Xuất hành, cuốn sách thứ hai trong bộ sách gồm khoảng 50 cuốn của Kinh Thánh. Thời đó, dân Do Thái đang chịu ách nô lệ, làm khổ sai cho dân Ai Cập. Moses là đứa trẻ sống sót sau nạn diệt chủng của người Ai Cập, lớn lên đã lãnh đạo nhân dân thoát khỏi ách nô lệ, về miền Đất Hứa, theo như sự chỉ dẫn của Thiên Chúa.

Trên rất nhiều vùng miền, có rất nhiều niềm tin vào các đấng siêu hình khác nhau. Niềm tin vào thần thánh giúp con người ngày xưa có một chỗ dựa về tinh thần để giúp họ vượt qua các biến cố trong đời sống, xã hội. Thưở đó, các vị thần thường được gán với một sự vật tự nhiên như mặt trời, mặt trăng, núi, sông, hoặc hình tượng như hình con bò, con mèo. Người ta thường muốn có một vị thần có thể sờ thấy được, có thể ở đó và lắng nghe lời họ cầu nguyện.

Abraham sinh trước Moses 500 năm, vốn sống cùng gia đình ở thành Ur. Gia đình ông làm nghề buôn bán các tượng thần linh. Hàng ngày, chứng kiến gia đình mình nhào nặn đất, tạo thành các bức tượng và bán cho người khác để thờ cúng, ông tự hỏi những bức tượng vô hồn như vậy sao có thể là một đấng thần linh. Và rồi ông nghe thấy tiếng gọi của Thiên Chúa, kêu gọi ông hãy rời bỏ quê hương mà đi tới miền đất Thiên Chúa sẽ ban (Đất Hứa). Thiên Chúa của Abraham khác với các thần linh khác mà ông đã biết, vì Ngài không có hình dạng, không có tên gọi. Ngày nay, Thiên Chúa của Abraham là vị thần linh có nhiều người tin theo nhất, là Đấng tối cao trong giáo lý của Kitô giáo, Do Thái giáo, Hồi giáo và nhiều nhánh tôn giáo khác. Ở Việt Nam, người ta thường gọi Ngài là Chúa Cha.

Một học thuyết quan trọng bậc nhất trong Kinh Thánh là học thuyết sáng thế, được ghi lại trong sách Sáng thế ký. Theo đó, Thiên Chúa của Abraham đã tạo ra trời đất, sông núi, cây cỏ, động vật và con người. Hai người đầu tiên được tạo ra là Adam và Eve. Ban đầu, họ được sống trong khu vườn Địa đàng (có thể là đâu đó ở khu vực Lưỡng Hà). Sau đó, vì phạm tội mà họ bị đuổi ra khỏi vườn, phải cày cấy vất vả trong đồng ruộng để kiếm sống. Từ đó, con cháu của họ trải dài ra khắp mặt đất.

Một học thuyết khác thường được so sánh với thuyết sáng thế là thuyết tiến hóa. Theo đó, sự sống vốn được xuất phát từ tự nhiên, phát triển từ các dạng sống đơn giản lên phức tạp thông qua đột biến và chọn lọc tự nhiên. Quá trình này không hề có sự tham gia của Đấng Tạo Hóa.

Tôi đã đọc sách Sáng thế ký nhiều lần, theo tôi nghĩ trong cuốn sách này có nhiều điều đã được phóng đại hoặc thêm bớt, nhưng được dựa trên những câu chuyện có thật trong cuộc sống. Ví dụ như câu chuyện về Noah và cơn đại hồng thủy, cũng đã được ghi chép trong nhiều tài liệu của các nền văn hóa khác nhau, nhiều khả năng trận lụt đó chỉ xảy ra cục bộ ở một vài khu vực, và cũng không tuyệt diệt hầu hết sinh vật trên thế giới.

Tuy nhiên, cá nhân tôi vẫn tin vào thuyết sáng thế, vì hai lý do chính sau:

  • Thứ nhất, bởi sự hoàn hảo và phức tạp đến kinh ngạc của vũ trụ, vạn vật. Các eletron quay quanh hạt nhân tạo nên nguyên tử. Các nguyên tử liên kết tạo nên phân tử. Các phân tử tạo nên vật chất, từ đó cấu tạo nên mọi vật, cơ thể sống, hành tinh, sao, thiên hà. Làm sao ta có thể tin tất cả những điều này chỉ là tự nhiên, nếu không được thiết kế trước. Có thể nào ta tung tất cả linh kiện lên trời, và khi rơi xuống chúng tạo thành một chiếc ô tô. Bản thân tôi làm trong ngành phần mềm, mỗi chương trình viết ra dù đơn giản cũng cần sự tính toán và thiết kế, nên tôi sẽ không thể tin được nếu có một đứa trẻ gõ linh tinh trên bàn phím máy tính mà có thể tạo ra được trò chơi Tic Tac Toe.

  • Thứ hai, nếu thuyết tiến hóa là sự thật, tại sao không xuất hiện các biến thể trung gian của sinh vật. Tại sao không xuất hiện con thú nào có 6 chân, hay việc có 6 chân khiến chúng bất tiện tới độ phải tuyệt chủng? Tại sao lại không có chủng người nào có đuôi, hay việc giữ lại đuôi từ tổ tiên khiến họ khó chịu tới độ không sống nổi? Người ta cũng không tìm thấy hóa thạch từ các biến thể trung gian, vậy thì chẳng lẽ loài này có thể đột nhiên tiến hóa thành loài khác được hay sao?

Bởi vậy, tôi luôn tin rằng phải có một Đấng đã kiến tạo nên mọi vật, không phải chỉ vì tôi là người theo đạo Thiên Chúa nên mới nói vậy, mà còn bởi tôi thấy nó có cơ sở để tin hơn rất nhiều so với thuyết tiến hóa kia.